Bên dưới có 1 dàn bài và 1 bài văn cụ thể. Bạn xem ý của dàn bài và tham khảo thêm bài văn để lựa chọn ý hay cho bài làm của mình nhé.
1. Dàn bài tham khảo:
Mở bài:
- Giới thiệu chung: tác giả, tác phẩm:
+ Bảo Ninh.
+ Mây trắng còn bay
-Nội dung chính cả tác phẩm
Thân bài:
- Phân tích:
+ Nhan đề truyện ngắn: Hình ảnh mây trắng vừa là biểu trưng cho hòa bình, hạnh phúc của thế hệ hiện tại, vừa để gợi nhắc về những ngày gian khổ đã qua đi của nước nhà ngày trước.
+ Truyện ngắn giàu tính hiện thức: người đọc thấy được hiện thực thời chiến tàn khốc khi nhiều chiến sĩ ra đi khi tuổi đời còn trẻ; hình ảnh người phụ nữ Việt Nam thuở xưa.
+ Truyện ngắn giàu tính nhân đạo: sự trân trọng, nâng niu đối với người đi trước, bà mẹ Việt Nam anh hùng.
- Cảm nhận:
+ Những người lính cách mạng mạnh mẽ, ảnh dũng bỏ thứ tình cảm riêng tư, nhỏ bé để đổi lấy hi sinh những điều lớn lao, cao cả.
+ Nhắc nhở về quá khứ, luôn ghi nhớ công ơn của những người đánh đổ bằng mồ hôi, nước mắt, thậm chí là máu để gìn giữ non sông.
- Nghệ thuật và nội dung:
+ Cách dùng từ độc đáo
+ Ngôi kể thứ nhất khiến câu truyện càng mang tính chân thực, độ tin tưởng cho độc giả
+ Cách miêu tả tâm lý nhân vật
+ Hình ảnh mây trắng trong bài
Kết bài
- Tổng kết vấn đề.
- Liên hệ với bản thân: tình yêu quê hương đất nước, niềm tự hào đối với thế hệ trước.
2. Bài văn tham khảo
Tình yêu quê hương, đất nước là thứ tình cảm thiêng liêng của mỗi người. Bởi thế, có rất nhiều thi sĩ đã lấy cảm hứng từ đây để cho ra đời những đứa con tinh thần của mình và Bảo Ninh cũng thế. Một trong những tác phẩm tiêu biểu của ông là "Mây trắng còn bay". Đây là một tác phẩm truyện ngắn xoay quanh nhân vật chính là một người lính trẻ tuổi trong cuộc chiến tranh Việt Nam, anh ta đã trải qua nhiều khó khăn, tổn thương và mất mát trong cuộc chiến đó. Tác giả đã tận dụng ngôn ngữ chân thực, đậm chất Việt Nam để miêu tả một cách chân thật và đau đớn những cảnh tượng trong cuộc chiến.
Trước hết, truyện nổi bật ở việc lấy đề tài chiến tranh sau năm 1975. Dù ra đời trong thời kì đất nước hoà bình và bước vào giai đoạn đổi mới toàn diện chứ không phải trong giai đoạn hào hùng chống Mỹ nhưng nó vẫn để lại được dấu ấn riêng cho bản thân mình.
Truyện còn nổi bật ở cách tác giả xây dựng nhân vật đặc sắc. Trong truyện có bốn nhân vật, đó là nhân vật “tôi” (người kể chuyện), “tay vận comple”, cô tiếp viên hàng không và “bà cụ” Trong đó, “bà cụ” là nhân vật chính, là nhân vật trung tâm của câu chuyện, mọi diễn biến trong truyện đều xoay quanh nhân vật này. Tác giả miêu tả những tình huống và cảm xúc của nhân vật chính, những trạng thái tinh thần của anh ta sau những trận chiến, những cảm giác lạc lõng, đau khổ, tuyệt vọng. Những mảng màu sắc trong truyện của Bảo Ninh chính là những gì gần như không thể diễn tả được bằng lời, nhưng lại được tác giả miêu tả rất tinh tế và chân thật, tạo nên một sức hút riêng đối với độc giả.
Chẳng những thế, nhan đề “Mây trắng còn bay” cũng là một nhan đề vô cùng độc lạ và có ý nghĩa riêng là hình ảnh “mây trắng”. Thoáng nhìn, ta thấy hình ảnh này tưởng chừng như lạc lõng, không liên quan đến câu chuyện nhưng việc nó đã có đến năm lần hình ảnh này được xuất hiện tạo nên không gian bồng bềnh, hư ảo; mặt khác còn gợi sự thanh thản, bình yên. “Mây trắng” trong trạng thái động “còn bay” còn mang ý niệm cho sự chảy trôi của cuộc đời, của quá khứ vẫn chưa ngủ yên.
Nhân vật trung tâm của truyện ngắn này là nhân vật bà cụ. Các chi tiết miêu tả ngoại hình “Hình vóc bé nhỏ, teo tóp của bà như chìm lấp vào thân ghế”, “lưng còng, hai bàn tay gầy guộc” khắc hoạ rõ nét vẻ ngoài lam lũ, vất vả, khắc khổ của người mẹ, người phụ nữ Việt Nam xưa. Từ cử chỉ “bà cụ chẳng dám hỏi han gì thêm. Bà ngồi im, ôm chặt trong lòng một chiếc làn mây… bà không muốn nhận khay đồ ăn, “Tất cả các thứ hộp thứ gói trên khay bà dồn hết vào chiếc làn mây. Bà chẳng ăn chút gì… bà cũng chỉ xin một cốc nước lọc.” đến lời nói sử dụng nhiều từ ngữ đưa đẩy “các bác kìa, bác nhỉ, thưa các bác…” hay “Thảo nào hai lượt tàu bay “những” triệu bạc… Các chú cho già “thì có” khiến cho nhân vật bà cụ hiện lên với những nét đặc trưng tiêu biểu của tầng lớp nông dân ở làng quê Việt Nam: xởi lởi, cởi mở, tiết kiệm, chắt chiu. Nhưng qua đó cũng hiện lên một mảnh đời cơ cực, nhọc nhằn, vất vả. Ta vừa buồn cười khi bà chẳng dám ăn đồ ăn trên máy bay vì sợ tốn tiền, hay khi bà nhờ cô tiếp viên mở giúp cái cửa sổ máy bay cho thoáng nhưng ta lại càng thương bà cụ hơn khi biết đây là lần đầu tiên trong cuộc đời, người mẹ ấy đi máy bay, bà bày đồ cúng cho con trên máy bay, trên vùng trời con mình là chiến sĩ phi công hy sinh gần 30 năm trước. Khi chứng kiến cái dáng vẻ sợ sệt, van xin, khẩn khoản của bà cụ với tay vận complet, ta lại càng thương cảm, xót xa. Ngôi kể của truyện cũng được sử dụng rất tài tình khi sử dụng ngôi thứ nhất, qua lời của nhân vật “tôi” – một trong những người có mặt trong chuyến bay đó và là người ngồi gần bà cụ. Chính vì vậy, nhân vật “tôi” là người chứng kiến mọi việc, kể lại câu chuyện một cách chân thực, khách quan, tăng tính thuyết phục cho truyện đồng thời có thể thay mặt tác giả trực tiếp bày tỏ suy nghĩ, tình cảm.
Bên cạnh đó, "Mây trắng còn bay" còn là một tác phẩm mang thông điệp sâu sắc về chiến tranh và nhân văn. Tác giả đã thể hiện rõ sự thất vọng và tuyệt vọng của nhân vật chính khi phải đối mặt với sự ngược đãi, đau khổ, mất mát không đáng có trong cuộc chiến. Tác phẩm đưa ra câu hỏi về ý nghĩa của cuộc chiến và giá trị của nhân văn, cũng như đưa ra thông điệp rằng sự sống và tình yêu luôn đẹp đẽ, dù cho có bao nhiêu khó khăn và đau thương.
Tóm lại, có thể khẳng định "Mây trắng còn bay" là tác phẩm vô cùng đặc sắc và được xem là một kiệt tác của Bảo Ninh với đề tài tình yêu quê hương đất nước". Nhờ những trải nghiệm và tài năng của mình, Bảo Ninh đã đem đến cho người đọc một siêu phẩm đầy xúc động. Thế hệ hôm nay may mắn hơn thế hệ cha anh khi được sinh ra trong thời bình nên không trải qua những đau thương, mất mát của chiến tranh. Chính vì thế, vẫn chưa thể thấm thía được những hi sinh của thế hệ cha anh đi trước. Từ đó, dẫn đến tình trạng các bạn chưa coi trọng lịch sử. Nhìn chung, mỗi người cần phải có sự nhìn nhận lại và tôn trọng quá khứ hơn để không phụ lòng chó sự hi sinh của các thế hệ trước - họ không sợ kẻ thù mạnh, không sự hi sinh, họ chỉ sợ rằng thế hệ sau quên rằng họ đã hi sinh như thế nào?